unfoldingWord 47 - Phao-lô Và Si-la Tại Thành Phi-líp
개요: Acts 16:11-40
스크립트 번호: 1247
언어: Vietnamese
청중: General
장르: Bible Stories & Teac
목적: Evangelism; Teaching
성경 인용: Paraphrase
지위: Approved
이 스크립트는 다른 언어로 번역 및 녹음을위한 기본 지침입니다. 그것은 그것이 사용되는 각 영역에 맞게 다른 문화와 언어로 조정되어야 합니다. 사용되는 몇 가지 용어와 개념은 다른 문화에서는 다듬어지거나 생략해야 할 수도 있습니다.
스크립트 텍스트
Khi Sau-lơ đi rao giảng khắp Đế quốc La-mã, ông bắt đầu sử dụng tên La-mã của mình là “Phao-lô”. Một ngày kia, Phao-lô cùng với bạn của mình là Si-la đi đến thành Phi-líp để công bố Tin Lành về Đức Chúa Giê-su. Họ đi đến một bờ sông bên ngoài thành phố nơi mà mọi người đang họp nhau lại để cầu nguyện. Tại đó họ gặp một người phụ nữ tên là Ly-đi làm nghề buôn vải lụa. Người phụ nữ này yêu mến và thờ kính Đức Chúa Trời.
Đức Chúa Trời mở lòng Ly-đi để tiếp nhận sứ điệp về Chúa Giê-su, và bà cùng cả nhà mình đều chịu phép báp-tem. Bà mời Phao-lô và Si-la ở lại nhà bà nên họ đã ở lại.
Phao-lô và Si-la thường gặp mọi người tại nơi cầu nguyện. Hằng ngày, khi họ đi đến đó thì một đầy tớ gái bị quỷ bói khoa ám cứ đi theo họ. Bằng quyền lực của con quỷ, đứa đầy tớ gái này tiên đoán về tương lai cho mọi người, vì thế cô ta mang lại rất nhiều tiền cho chủ của mình là một thầy bói.
Cô gái bị quỷ ám này cứ đi theo Phao-lô và Si-la và la lớn tiếng: “Đây là những tôi tớ của Đức Chúa Trời Chí Cao. Họ đang truyền cho quý vị con đường cứu rỗi.” Cô gái cứ làm như thế nhiều ngày liên tiếp đến nỗi khiến Phao-lô rất bực mình.
Cuối cùng một ngày kia, khi cô gái bắt đầu la lên, Phao-lô quay lại và nói với tà linh trong người cô rằng: “Nhân danh Chúa Cứu Thế Giê-su, hãy ra khỏi cô ta!” Ngay tức thì, tà linh liền ra khỏi cô.
Những người chủ của cô đầy tớ trở nên rất giận giữ! Họ nhận biết rằng nếu không có tà linh trong người, cô đầy tớ này không thể bói khoa được nữa. Điều này có nghĩa là người ta sẽ không trả tiền cho những người chủ của cô để được nghe cô bói xem điều gì sẽ xảy ra với họ.
Vì thế những tên chủ của cô đầy tớ bèn bắt Phao-lô và Si-la giải đến quan thẩm phán La-mã. Quan thẩm phán bèn đánh đòn và tống giam hai sứ đồ.
Họ nhốt Phao-lô và Si-la vào nơi an toàn nhất của nhà tù và thậm chí cùm cả chân hai sứ đồ lại. Khoảng nửa đêm, hai sứ đồ đang hát ngợi khen Đức Chúa Trời.
Bất thình lình có một cơn động đất dữ dội xảy ra! Tất cả các cánh cửa nhà tù đều mở tung, và xiềng xích của tất cả tù nhân đều tháo rời.
Giám ngục thức dậy. Khi thấy tất cả các cánh cửa đều mở, ông rất sợ hãi. Ông nghĩ rằng tất cả tù nhân đã trốn thoát nên ông định tự sát. (Ông biết rằng quan thẩm phán La-mã sẽ giết ông nếu ông để cho các tù nhân trốn thoát.) Nhưng Phao-lô thấy ông định làm vậy thì gọi lớn: “Dừng lại! Đừng hủy hoại mình. Tất cả chúng tôi đang ở đây.”
Giám ngục run rẩy đến cùng Phao-lô và Si-la, và hỏi rằng: “Tôi phải làm gì để được cứu rỗi?” Phao-lô trả lời: “Hãy tin Chúa Giê-su thì ông và cả nhà ông sẽ được cứu rỗi.” Sau đó giám ngục đem Phao-lô và Si-la về nhà ông và rửa các vết thương cho. Phao-lô rao giảng tin lành về Chúa Giê-su cho tất cả mọi người trong nhà của giám ngục.
Giám ngục và cả nhà ông đều tin Chúa Giê-su, và được làm báp-tem. Sau đó, giám ngục dọn bữa cho Phao-lô và Si-la, họ cùng dùng bữa với nhau cách vui vẻ.
Hôm sau, các nhà lãnh đạo của thành Phi-líp thả Phao-lô và Si-la ra khỏi tù và yêu cầu hai sứ đồ ra khỏi thành. Phao-lô và Si-la đến thăm Ly-đi và những người anh chị em khác, sau đó họ rời thành. Tin Lành về Chúa Giê-su cứ thế đồn ra, và Hội Thánh cứ phát triển mạnh mẽ.
Phao-lô và các sứ đồ đi khắp mọi nơi để giảng dạy Tin Lành về Chúa Giê-su cho mọi người. Họ cũng viết nhiều thư tín để khích lệ và dạy dỗ tín đồ trong các Hội Thánh. Một vài thư tín này về sau trở thành các sách trong Kinh Thánh.