unfoldingWord 12 - Xuất Hành
Balangkas: Exodus 12:33-15:21
Bilang ng Talata: 1212
Wika: Vietnamese
Tagapakinig: General
Layunin: Evangelism; Teaching
Features: Bible Stories; Paraphrase Scripture
Katayuan: Approved
Ang mga script ay panimulang gabay para sa pagsasalin at pagre-record sa ibat-ibang wika.Ang mga ito ay ay dapat na angkupin kung kinakailangan para maunawaan at makabuluhan sa bawat kultura at wika. Ilang termino at konsepto na ginamit ay maaaring gamitin para maipaliwanag o maaari di na palitan o tanggalin ng ganap.
Salita ng Talata
Dân Y-sơ-ra-ên vô cùng hạnh phúc khi rời khỏi xứ Ai-cập. Họ không còn là nô lệ nữa, và họ đang trở về Đất Hứa! Người Ai-cập đã cho người Y-sơ-ra-ên bất cứ thứ gì mà họ xin, thậm chí vàng, bạc và những thứ có giá trị khác. Một số người tin Chúa từ các dân tộc khác cũng đi cùng người Y-sơ-ra-ên khi họ rời xứ Ai-cập.
Đức Chúa Trời dẫn dắt họ bằng trụ mây ở phía trên họ suốt cả ngày, và bằng trụ lửa vào ban đêm. Chúa luôn ở cùng họ và dẫn dắt họ trong suốt cuộc hành trình. Tất cả những gì họ phải làm là đi theo Ngài.
Sau một thời gian ngắn, Pha-ra-ôn và dân sự của mình lại thay đổi ý định và muốn dân Y-sơ-ra-ên trở lại làm nô lệ cho họ. Chúa khiến cho Pha-ra-ôn cứng lòng để mọi người có thể thấy rằng Ngài chính là Đấng Chân Thần Duy Nhất và hiểu rằng Ngài, Đức Giê-hô-va quyền năng hơn Pha-ra-ôn và hơn cả các vị thần của họ.
Vậy, Pha-ra-ôn và quân đội của họ đuổi theo dân Y-sơ-ra-ên để bắt họ trở lại làm nô lệ. Khi người Y-sơ-ra-ên thấy quân Ai-cập đang đến, họ nhận thấy rằng họ đang bị mắc kẹt giữa quân của Pha-ra-ôn và Biển Đỏ. Họ vô cùng sợ hãi và khóc lóc: “Tại sao chúng ta lại rời Ai-cập? Chúng ta sẽ chết mất!”
Môi-se nói cùng dân sự rằng: “Đừng sợ! Chúa sẽ chiến đấu cho các ngươi và cứu các ngươi.” Sau đó Chúa phán cùng Môi-se: “Hãy nói với dân sự cứ tiến về Biển Đỏ.”
Sau đó, Đức Chúa Trời liền chuyển dịch trụ mây và đặt nó ở giữa người Y-sơ-ra-ên và quân Ai-cập, vậy quân Ai-cập không nhìn thấy được người Y-sơ-ra-ên.
Đức Chúa Trời bảo Môi-se giơ tay lên hướng về biển và phân rẽ nước. Sau đó Chúa khiến gió tạt nước biển sang bên trái và bên phải, và thế là một con đường được hình thành xuyên qua biển.
Người Y-sơ-ra-ên đi qua biển như đi trên đất khô, nước như hai vách tường ở hai bên.
Sau đó, Chúa cất trụ mây lên khỏi con đường để quân Ai-cập có thể thấy người Y-sơ-ra-ên đang trốn thoát. Người Ai cập quyết định đuổi theo họ.
Vậy họ đuổi theo người Y-sơ-ra-ên trên con đường băng qua biển, nhưng Chúa làm cho quân Ai-cập hoảng loạn, và khiến cho các xe ngựa của họ bị mắc kẹt. Họ gào thét lên: “Chạy nhanh lên! Đức Chúa Trời đang chiến đấu cho dân Y-sơ-ra-ên!”
Khi tất cả dân Y-sơ-ra-ên đã sang bờ bên kia an toàn, Chúa bảo Môi-se hãy giang tay ra lần nữa. Khi ông vâng lời thì nước tràn lên quân Ai Cập và trở về biển như cũ. Toàn bộ quân Ai Cập bị chết chìm.
Khi người Y-sơ-ra-ên nhìn thấy đoàn quân Ai-cập chết hết, họ tin cậy Đức Chúa Trời và tin rằng Môi-se là tiên tri của Ngài.
Dân Y-sơ-ra-ên rất đỗi vui mừng vì Đức Chúa Trời đã cứu họ thoát chết và thoát khỏi đời nô lệ! Bây giờ họ tự do hầu việc Ngài. Người Y-sơ-ra-ên hát nhiều bài ca để ăn mừng sự tự do mới và để ngợi khen Chúa vì Ngài đã cứu họ khỏi quân Ai Cập.
Đức Chúa Trời truyền lệnh cho người Y-sơ-ra-ên hãy kỷ niệm lễ Vượt Qua hàng năm để nhớ việc Đức Chúa Trời đã ban cho họ chiến thắng quân Ai Cập thể nào và Ngài đã giải cứu họ khỏi ách nô lệ ra sao. Họ ăn mừng ngày này bằng cách giết một con chiên không tì vết và ăn với bánh không men.