unfoldingWord 01 - Sự Sáng Tạo
Balangkas: Genesis 1-2
Bilang ng Talata: 1201
Wika: Vietnamese
Tema: Bible timeline (Creation)
Tagapakinig: General
Layunin: Evangelism; Teaching
Features: Bible Stories; Paraphrase Scripture
Katayuan: Approved
Ang mga script ay panimulang gabay para sa pagsasalin at pagre-record sa ibat-ibang wika.Ang mga ito ay ay dapat na angkupin kung kinakailangan para maunawaan at makabuluhan sa bawat kultura at wika. Ilang termino at konsepto na ginamit ay maaaring gamitin para maipaliwanag o maaari di na palitan o tanggalin ng ganap.
Salita ng Talata
Sự sáng tạo được khởi đầu như thế này. Đức Chúa Trời sáng tạo vũ trụ và mọi thứ trong đó trong sáu ngày. Ngài đã tạo dựng trái đất, nó tối đen và trống không, không có gì được hình thành ở bên trong cả. Nhưng Thần của Đức Chúa Trời đã ở đó và vận hành trên mặt nước.
Sau đó, Đức Chúa Trời phán: “Phải có ánh sáng!” Thì liền có ánh sáng. Đức Chúa Trời thấy ánh sáng là tốt lành và gọi nó là “ngày”. Rồi Ngài phân rẽ ánh sáng khỏi bóng tối và gọi bóng tối là “đêm”. Đức Chúa Trời đã tạo dựng ánh sáng vào ngày đầu tiên của công cuộc sáng tạo.
Vào ngày thứ hai, Đức Chúa Trời phán và tạo dựng ra bầu trời. Ngài tạo ra bầu trời bằng cách phân rẽ nước ở trên khoảng không và nước ở dưới khoảng không.
Vào ngày thứ ba, Đức Chúa Trời phán và phân rẽ nước khỏi đất khô. Ngài gọi chỗ khô là “đất liền”, và gọi chỗ có nước là “biển”. Đức Chúa Trời thấy mọi sự mình tạo dựng đều tốt lành.
Sau đó, Đức Chúa Trời phán: “Đất hãy sinh tất cả các loại cây và cỏ”. Và điều đó liền xảy ra. Đức Chúa Trời thấy mọi sự mình tạo dựng đều tốt lành.
Vào ngày thứ tư của công cuộc sáng tạo, Đức Chúa Trời phán và tạo ra mặt trời, mặt trăng và các vì sao. Đức Chúa Trời tạo chúng để ban ánh sáng cho trái đất và làm dấu hiệu cho ngày, đêm, mùa và năm. Đức Chúa Trời thấy những gì mình tạo dựng là tốt lành.
Vào ngày thứ năm, Đức Chúa Trời phán và tạo ra mọi loài bơi ở dưới nước và tất cả các loài chim. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành và ban phước cho chúng.
Vào ngày thứ sáu của công cuộc sáng tạo, Đức Chúa Trời phán: “Phải có tất cả các loài vật bò trên mặt đất!” Và điều đó liền xảy ra như Đức Chúa Trời phán. Có các gia súc, các sinh vật bò trên mặt đất và các loài thú rừng. Và Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành.
Sau đó, Đức Chúa Trời phán: “Chúng ta hãy làm nên loài người theo hình ảnh ta và giống như chúng ta. Họ sẽ có quyền trên cả đất và trên tất cả các loài động vật.”
Vậy Đức Chúa Trời lấy bụi đất, nắn nên hình người nam và hà sinh khí vào ông. Người nam này tên là A-đam. Đức Chúa Trời trồng một khu vườn nơi A-đam có thể sống và đặt ông vào đó để chăm sóc vườn.
Ở giữa vườn, Đức Chúa Trời trồng hai cái cây đặc biệt là cây sự sống và cây biết điều thiện điều ác. Đức Chúa Trời bảo A-đam rằng ông có thể ăn mọi loại trái cây trong vườn ngoại trừ cây biết điều thiện điều ác. Nếu ông ăn cây đó thì chắc chắn ông sẽ chết.
Sau đó, Đức Chúa Trời phán rằng: “Con người ở một mình thì không tốt.” Nhưng chẳng có loài vật nào có thể là người giúp đỡ cho A-đam.
Vì vậy, Đức Chúa Trời làm cho A-đam ngủ mê. Sau đó, Chúa lấy một cái xương sườn của A-đam và làm thành một người nữ rồi mang đến cho ông.
Khi A-đam nhìn thấy bà thì nói: “Xem kìa! Người này giống hệt tôi. Hãy gọi người này là”người nữ" vì người nữ được tạo thành từ người nam." Đó là lý do tại sao người nam phải lìa cha mẹ và trở nên một với vợ mình.
Đức Chúa Trời tạo nên người nam và người nữ theo hình ảnh của Ngài. Ngài ban phước cho họ và bảo họ: “Hãy sinh sản nhiều và làm cho đầy dẫy đất!” Đức Chúa Trời thấy mọi thứ mình tạo dựng đều tốt lành, và Ngài rất hài lòng về tất cả chúng. Điều này diễn ra vào ngày thứ sáu của công cuộc sáng tạo.
Đến ngày thứ bảy, Đức Chúa Trời hoàn thành các công việc của mình. Vì vậy, Ngài nghỉ ngơi. Ngài ban phước cho ngày thứ bảy và thánh hóa nó, bởi vì vào ngày đó Ngài nghỉ ngơi khỏi mọi công việc của mình. Đó là cách Đức Chúa Trời đã tạo dựng vũ trụ và mọi thứ trong đó.