unfoldingWord 16 - Những Người Giải Cứu
रुपरेखा: Judges 1-3; 6-8; 1 Samuel 1-10
भाषा परिवार: 1216
भाषा: Vietnamese
दर्शक: General
ढंग: Bible Stories & Teac
लक्ष्य: Evangelism; Teaching
बाइबिल का प्रमाण: Paraphrase
स्थिति: Approved
ये लेख अन्य भाषाओं में अनुवाद तथा रिकौर्डिंग करने के लिए बुनियादी दिशानिर्देश हैं। प्रत्येक भिन्न संस्कृति तथा भाषा के लिए प्रासंगिक बनाने के लिए आवश्यकतानुसार इन्हें अनुकूल बना लेना चाहिए। कुछ प्रयुक्त शब्दों तथा विचारों को या तो और स्पष्टिकरण की आवश्यकता होगी या उनके स्थान पर कुछ संशोधित शब्द प्रयोग करें या फिर उन्हें पूर्णतः हटा दें।
भाषा का पाठ
Sau khi Giô-suê qua đời, dân Y-sơ-ra-ên không còn vâng lời Đức Chúa Trời và họ không những không đánh đuổi hết dân Ca-na-an ra khỏi xứ mà còn không vâng giữ điều răn của Chúa. Thay vì chỉ thờ phượng Giê-hô-va Đức Chúa Trời, dân Y-sơ-ra-ên đã bắt đầu thờ lạy các thần của người Ca-na-an. Họ không có vua nên mọi người tự làm những gì mà họ cho là đúng.
Bởi dân Y-sơ-ra-ên không vâng lời Đức Chúa Trời, nên Ngài trừng phạt họ. Ngài để cho các kẻ thù đến đánh bại họ, chúng cướp phá tài sản và giết nhiều người. Sau nhiều năm không vâng phục Đức Chúa Trời và chịu áp bức của nhiều kẻ thù, dân Y-sơ-ra-ên đã ăn năn và kêu cầu Chúa cứu giúp.
Khi ấy Đức Chúa Trời dấy lên cho họ một người để giải cứu họ khỏi ách áp bức của kẻ thù và đem lại hòa bình cho đất nước. Nhưng sau đó dân chúng lại quên Đức Chúa Trời và quay lại thờ thần tượng. Và rồi Chúa lại khiến dân Ma-đi-an là một kẻ thù lân cận đến đánh bại họ.
Trong bảy năm quân Ma-đi-an đã cướp phá tất cả mùa màng của người Y-sơ-ra-ên. Dân chúng khiếp sợ vô cùng; đến nỗi phải ẩn nấp trong các hang để khỏi bị quân Ma-đi-an phát hiện. Cuối cùng, dân Y-sơ-ra-ên đã kêu khóc với Chúa xin giải cứu.
Một ngày kia, có một người nam Y-sơ-ra-ên tên là Ghi-đê-ôn đang đập lúa nơi kín đáo để tránh quân Ma-đi-an đến cướp phá. Thiên sứ của Đức Giê-hô-va hiện ra với Ghi-đê-ôn và phán: “Nguyện Chúa ở cùng ngươi, người lính anh dũng. Hãy đi và giải cứu Y-sơ-ra-ên ra khỏi tay dân Ma-đi-an.”
Cha của Ghi-đê-ôn có một bàn thờ dâng cho thần tượng. Chúa phán với Ghi-đê-ôn hãy phá bỏ bàn thờ đó. Nhưng vì Ghi-đê-ôn sợ dân chúng, nên ông chờ đến nửa đêm. Sau đó ông đã phá đổ bàn thờ đó ra từng mảnh. Ông đã dựng một bàn thờ mới cho Đức Chúa Trời gần nơi từng là bàn thờ thần tượng, rồi ông dâng sinh tế cho Chúa trên đó.
Sáng hôm sau, dân chúng thấy bàn thờ thần tượng đã bị ai đó phá hủy rồi, họ vô cùng giận dữ. Họ cùng kéo đến nhà Ghi-đê-ôn để giết ông, nhưng cha của Ghi-đê-ôn đáp lại: “Sao mấy người phải cố giúp cho thần của mình làm gì? Nếu nó là thần thì cứ để nó tự bảo vệ mình đi!” Vì ông ấy nói như vậy nên họ không giết Ghi-đê-ôn nữa.
Rồi quân Ma-đi-an lại kéo đến cướp phá dân Y-sơ-ra-ên. Chúng đông đến nỗi không đếm xuể. Ghi-đê-ôn kêu gọi dân chúng đứng lên hiệp sức đánh giặc. Ghi-đê-ôn xin Đức Chúa Trời cho ông hai dấu hiệu để ông nhận biết Chúa sẽ dùng mình giải cứu dân Y-sơ-ra-ên.
Đối với dấu hiệu thứ nhất, Ghi-đê-ôn đặt một tấm da cừu ở giữa sân và xin Chúa làm cho sương mai chỉ rơi ướt tấm da cừu còn sân thì khô. Đức Chúa Trời bèn làm y như vậy. Đêm hôm sau, Ghi-đê-ôn xin Chúa làm cho sương mai chỉ rơi ướt sân nhưng tấm da cừu thì lại khô. Đức Chúa Trời cũng làm như vậy. Hai dấu hiệu này bày tỏ cho Ghi-đê-ôn thấy rõ ý muốn của Đức Chúa Trời muốn dùng ông giải cứu dân Y-sơ-ra-ên khỏi dân Ma-đi-an.
Khoảng 32,000 quân lính đến tham gia cùng Ghi-đê-ôn để chống lại quân xâm lược Ma-đi-an. Nhưng Đức Chúa Trời nói với Ghi-đê-ôn rằng quân ta quá đông nên Ghi-đê-ôn cho 22,000 người thiếu dũng cảm trở về nhà. Nhưng Đức Chúa Trời lại nói vẫn còn đông, ông bèn cho tất cả trở về nhà, chỉ giữ lại đúng 300 người.
Tối hôm đó, Đức Chúa Trời phán với Ghi-đê-ôn rằng: “Ngươi hãy lẻn vào trại quân của dân Ma-đi-an để nghe xem họ nói gì. Ngươi sẽ biết rõ Ta phó dân đó vào tay ngươi và ngươi sẽ không còn sợ nữa.” Thế là Ghi-đê-ôn bí mật lẻn vào trại quân Ma-đi-an và nghe hai người lính Ma-đi-an nói chuyện với nhau. Một người kể lại cho bạn mình nghe về giấc mơ của mình. Bạn của tên lính này mới nói: “Giấc mơ cho thấy quân mình sẽ bị bọn Ghi-đê-ôn đánh bại.” Sau khi nghe điều này, Ghi-đê-ôn bèn ngợi khen và thờ phượng Đức Chúa Trời.
Ghi-đê-ôn trở về trại quân và giao cho quân lính của mình mỗi người một tù-và làm bằng sừng, một bình gốm, và một cây đuốc. Ghi-đê-ôn cùng với 300 quân lính của mình vây quanh trại quân của dân Ma-đi-an trong lúc quân lính của họ đang ngủ. Quân của Ghi-đê-ôn để đuốc trong các bình gốm để cho quân Ma-đi-an không phát hiện ra ánh sáng từ các cây đuốc.
Sau đó, quân lính của Ghi-đê-ôn cùng đập bể bình gốm để lộ ra những cây đuốc đang cháy sáng rực, và đồng thời bất thình lình thổi tù-và và hô lớn: “Tiến lên! Chiến đấu vì Đức Giê-hô-va, và vì Ghi-đê-ôn.”
Đức Chúa Trời khiến cho quân lính Ma-đi-an bị rối loạn đến nỗi tự chém giết lẫn nhau. Ngay sau đó, những người Y-sơ-ra-ên còn lại cũng được kêu gọi rời nhà để tham gia đánh đuổi dân Ma-đi-an. Họ giết rất nhiều người và đánh đuổi những người còn sót lại ra khỏi lãnh thổ Y-sơ-ra-ên. Nội trong ngày đó, khoảng 120,000 quân lính Ma-đi-an bị tiêu diệt. Đức Chúa Trời đã giải cứu dân Y-sơ-ra-ên.
Dân Y-sơ-ra-ên muốn tôn Ghi-đê-ôn lên làm vua nhưng ông không cho phép họ làm như vậy, ông chỉ kêu gọi mọi người quyên góp một ít vàng từ chiến lợi phẩm họ chiếm được từ trận thắng dân Ma-đi-an. Họ bèn góp một số lượng vàng lớn cho Ghi-đê-ôn.
Sau đó, Ghi-đê-ôn dùng số vàng này để làm thành một áo lễ giống như của thầy tế lễ thượng phẩm hay mặc. Tuy nhiên, dân sự lại xem áo lễ đó như là thần và thờ lạy nó. Đức Chúa Trợi bèn phạt dân Y-sơ-ra-ên vì họ thờ cúng thần tượng. Đức Chúa Trời cho phép kẻ thù của dân Y-sơ-ra-ên đánh bại họ. Họ bèn cầu khẩn Ngài xin dấy lến người giải cứu khác.
Việc này cứ lặp đi lặp lại: Dân Y-sơ-ra-ên phạm tội, Đức Chúa Trời trừng phạt họ, dân Y-sơ-ra-ên ăn năn, Chúa dấy lên người giải cứu họ. Trải qua nhiều năm, Đức Chúa Trời đã dấy lên rất nhiều người giải cứu để dẫn dắt dân sự đánh lại quân thù.
Cuối cùng, dân Y-sơ-ra-ên cầu xin Chúa ban cho họ một vị vua như bao nước khác xung quanh họ. Họ xin một vị vua cao lớn và khỏe mạnh, một người có thể lãnh đạo họ đánh trận. Đức Chúa Trời không đẹp lòng vì điều này, nhưng Ngài vẫn ban cho họ một vị vua như điều họ muốn.