unfoldingWord 14 - Lang Thang Trong Đồng Vắng
Outline: Exodus 16-17; Numbers 10-14; 20; 27; Deuteronomy 34
Script Number: 1214
Language: Vietnamese
Audience: General
Purpose: Evangelism; Teaching
Features: Bible Stories; Paraphrase Scripture
Status: Approved
Scripts are basic guidelines for translation and recording into other languages. They should be adapted as necessary to make them understandable and relevant for each different culture and language. Some terms and concepts used may need more explanation or even be replaced or omitted completely.
Script Text
Sau khi Đức Chúa Trời nói với người Y-sơ-ra-ên về những luật lệ mà Ngài muốn họ vâng theo như là phần của giao ước giữa Chúa với họ, thì họ rời núi Si-nai. Đức Chúa Trời bắt đầu dẫn họ từ đó đi về miền Đất Hứa, là xứ Ca-na-an. Trụ mây đi bên trên họ hướng về Ca-na-an và họ đi theo trụ mây đó.
Đức Chúa Trời hứa với Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp rằng Ngài sẽ ban Đất Hứa cho dòng dõi của họ, nhưng bây giờ có quá nhiều nhóm dân đang sinh sống tại đó. Họ được gọi là dân Ca-na-an. Dân Ca-na-an không thờ phượng hoặc vâng lời Chúa. Họ thờ phượng các thần giả và làm nhiều điều gian ác.
Đức Chúa Trời phán cùng dân Y-sơ-ra-ên: “Các ngươi phải tiêu diệt sạch người Ca-na-an trong Đất Hứa. Đừng lập giao ước hòa bình với chúng, và cũng đừng kết hôn với chúng. Các ngươi phải hủy diệt hoàn toàn tất cả thần tượng của chúng. Nếu các ngươi không vâng lời Ta thì các ngươi sẽ sa ngã mà thờ lạy các thần tượng của chúng thay vì thờ Ta.”
Khi người Y-sơ-ra-ên tiến vào ranh giới Ca-na-an, Môi-se chọn mười hai người đàn ông, mỗi chi phái một người. Ông hướng dẫn họ đi vào do thám xứ Ca-na-an xem vùng đất ấy như thế nào. Họ cũng do thám người Ca-na-an xem họ mạnh hay yếu.
Mười hai người nam đi do thám xứ Ca-na-an trong bốn mươi ngày rồi trở về. Họ nói với dân sự: “Đất đai rất phì nhiêu và hoa màu cũng trù phú!” Nhưng mười thám tử nói: “Thành quách rất vững chắc và dân ở đó rất cao lớn! Nếu chúng ta tấn công họ, họ chắc chắn sẽ đánh bại chúng ta và giết chúng ta!”
Ngay lập tức, Ca-lép và Giô-suê, là hai thám tử còn lại nói: “Quả thật người Ca-na-an rất cao lớn và khỏe mạnh, nhưng chúng ta sẽ đánh bại họ! Vì Đức Chúa Trời sẽ chiến đấu cho chúng ta!”
Nhưng dân sự không nghe theo lời của Ca-lép và Giô-suê. Họ bỗng nổi giận cùng Môi-se và A-rôn và nói rằng: “Tại sao các ông lại dẫn chúng tôi vào nơi kinh khủng này? Thà chúng ta cứ sống ở Ai-cập còn hơn là phải chết trong chiến trận và vợ con chúng ta bị bắt làm nô lệ.” Dân sự muốn chọn người lãnh đạo khác để dẫn họ quay lại Ai-cập.
Đức Chúa Trời nổi cơn thạnh nộ và Ngài hiện ra tại Đền Tạm phán rằng: “Bởi vì các ngươi đã nổi loạn chống lại Ta, nên tất cả các ngươi sẽ phải lang thang trong đồng vắng. Ngoại trừ Giô-suê và Ca-lép, còn lại tất cả những ai từ hai mươi tuổi trở lên sẽ chết ở đó và sẽ không bao giờ được vào Đất Hứa.”
Khi dân sự nghe như vậy, họ rất hối hận. Họ bèn lấy vũ khí và tấn công người Ca-na-an. Môi-se cảnh cáo họ đừng đi, vì Đức Chúa Trời sẽ không ở cùng họ đâu, nhưng họ không chịu nghe lời ông.
Đức Chúa Trời không ở cùng với họ trong chiến trận này nên họ bị bại trận và có nhiều người bị giết. Sau đó, dân Y-sơ-ra-ên quay về từ Ca-na-an rồi lang thang trong đồng vắng suốt bốn mươi năm.
Trong suốt bốn mươi năm dân Y-sơ-ra-ên lang thang trong đồng vắng, Đức Chúa Trời vẫn cung ứng cho họ. Ngài ban cho họ bánh từ trời gọi là “mana.” Ngài cũng sai bầy chim cút đến trong lều trại của họ để họ có thể có thịt ăn. Trong suốt thời gian đó, Chúa giữ cho áo quần và giày dép họ không hề sờn rách.
Đức Chúa Trời thậm chí còn làm phép lạ cho nước chảy ra từ hòn đá. Dầu vậy, người Y-sơ-ra-ên vẫn phàn nàn và càu nhàu với Chúa và Môi-se. Cho dù vậy, Chúa vẫn thành tín giữ lời hứa của Ngài đối với Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp.
Một lần kia dân sự không có nước uống. Chúa phán cùng Môi-se: “Hãy nói với hòn đá, thì nước sẽ chảy ra.” Nhưng Môi-se đã không tôn vinh Chúa trước mặt dân sự bằng cách dùng gậy đập vào hòn đá hai lần thay vì truyền lệnh cho hòn đá. Nước chảy ra từ hòn đá cho dân sự uống, nhưng Chúa nổi giận cùng Môi-se và phán: “Ngươi sẽ không được vào Đất Hứa.”
Sau khi dân Y-sơ-ra-ên lang thang trong đồng vắng suốt bốn mươi năm thì tất cả những người nổi loạn chống lại Đức Chúa Trời đều chết hết. Sau đó, Chúa dẫn dân Y-sơ-ra-ên vào địa phận Đất Hứa một lần nữa. Môi-se bây giờ đã rất già, nên Chúa chọn Giô-suê để giúp ông dẫn dắt dân sự. Chúa hứa cùng Môi-se rằng rồi Ngài sẽ sai đến một tiên tri khác giống như ông.
Đức Chúa Trời đem Môi-se lên một đỉnh núi để ông có thể nhìn thấy toàn bộ Đất Hứa. Môi-se nhìn thấy Đất Hứa nhưng Chúa không cho phép ông đặt chân vào. Sau đó, Môi-se qua đời, và dân Y-sơ-ra-ên than khóc ông trong ba mươi ngày. Giô-suê trở thành người lãnh đạo mới. Giô-suê là một lãnh đạo tốt vì ông tin cậy và vâng lời Đức Chúa Trời.